[KOOKV Fanfic] Yêu Anh Đến Điên Dại / Chương 115: Sẽ đối tốt
[KOOKV Fanfic] Yêu Anh Đến Điên Dại
  • Jeon Jungkook đồng ý, cũng theo cậu đứng lên, nắm lấy tay cậu, dắt cậu đi về phía trước.
  • Mới đi hai bước, Kim Taehyung không được tự nhiên muốn rút tay về.
  • Beta Kim Taehyung
    Beta Kim Taehyung
    Tự tôi đi được
  • Jeon Jungkook quay đầu nhìn cậu, thản nhiên nói.
  • Alpha Jeon Jungkook
    Alpha Jeon Jungkook
    Một là tôi dắt, hai là tôi bế em lên, em chọn một cái đi!
  • Kim Taehyung nhìn vẻ mặt hắn biết hắn không nói đùa, cùng với những việc trước kia đã trải qua, cậu cũng không dám hoài nghi việc hắn nói được là làm được, vì vậy cũng không dám rút tay ra nữa.
  • Ra khỏi hoa viên, trước cửa bệnh viện phải lên mấy bậc thang, Jeon Jungkook mỗi bước đều cúi đầu nhìn cậu, mày hơi nhíu lại, ngoài miệng không ngừng dặn cậu đi chậm lại.
  • Từ góc độ của Kim Taehyung có thể nhìn thấy hình dáng anh tuấn của hắn, rèm mi buông xuống ánh mắt chuyên chú, đột nhiên cậu có chút hoảng hốt, không cẩn thận bước hụt một bước, cả người cứ vậy ngã sấp về phía trước.
  • May mà đúng lúc đó Jeon Jungkook kịp thời vươn tay ôm lấy cậu, cậu mới không té lăn trên mặt đất.
  • Kim Taehyung còn chưa kịp nói chuyện đã bị hắn bế ngang lấy, cậu xấu hổ ngẩng đầu, vừa mới hô hai chữ “Jeon Jungkook” liền bế chặt miệng không lên tiếng.
  • Sắc mặt hắn quá sức đáng sợ, so với ngày đó cùng Hong Seok Hun động thủ không kém hơn chút nào. Cũng là từ lần đó cậu mới phát hiện, hắn nổi giận mắng người ngược lại không là gì, thời điểm hắn chân chính nổi giận một câu cũng không nói, trên mặt cũng không có biểu tình, khiến người đối diện ngay cả nửa điểm âm thanh cũng không dám phát ra.
  • Jeon Jungkook cúi đầu nhìn cậu, vốn định mở miệng mắng, thấy cậu lộ vẻ sợ hãi đành nhịn lại, cắn răng bực dọc nói.
  • Alpha Jeon Jungkook
    Alpha Jeon Jungkook
    Đến cả đường cũng không biết đi
  • Kim Taehyung có chút bất đắc dĩ, không rõ vì cớ gì hắn lại tức giận như vậy. Chỗ này nếu có ngã cũng không đến mức chết người… Đương nhiên cậu cũng chỉ dám nói thầm trong lòng.
  • Jeon Jungkook ôm cậu trở về phòng, thả cậu lên giường, bản thân cũng không rời đi mà trèo lên cùng. Hắn nghiêng người kéo cậu vào trong ngực, để hai thân thể dính sát vào nhau, sau đó hai mắt nhắm lại không nói chuyện.
  • Kim Taehyung trợn tròn mắt nhìn hắn, có phần không quen lui về phía sau.
  • Đây cũng không phải lần đầu tiên, từ khi cậu có thể đi ra ngoài, Jeon Jungkook chỉ cần không có việc gì buổi tối đều sẽ ngủ ở nơi này. Lúc mới đầu cậu còn thương lượng với hắn, hoặc cùng hắn nghiêm túc nói chuyện vài lần, chứng minh cậu không cần hắn cũng làm được một số việc.
  • Kết quả Jeon Jungkook hoàn toàn không để tâm, mặc cậu tự nói tự nghe, ôm chầm hôn môi để chặn lời cũng không ít. Cậu căng thẳng giữ khoảng cách mà ngủ thiếp đi, không phát hiện từ sáng sớm hắn đã tỉnh lại, mở mắt không lên tiếng mà nhìn cậu.
  • Kim Taehyung bắt gặp tầm mắt của hắn, xấu hổ cười trừ một cái.
  • Còn chưa kịp nói gì, Jeon Jungkook nghiêng người qua hôn lên trán cậu, sau đó dọc theo sống mũi chậm rãi trượt xuống, hôn lên khóe miệng. Đều là nụ hôn ôn nhu không chứa dục vọng, mang theo quý trọng cùng hương vị cẩn thận, nâng niu.
  • Khóe miệng cười của cậu chậm rãi biến mất, cậu thở nhẹ ra, không biết tiếp theo phải làm gì.
  • Jeon Jungkook dừng động tác nhìn người trong lòng, vươn tay vuốt khóe mắt của cậu, khẽ gọi một tiếng tên cậu.
  • Alpha Jeon Jungkook
    Alpha Jeon Jungkook
    Taehyung à…
  • Cậu khẩn trương ứng thanh.
  • Jeon Jungkook ánh mắt không lay động nhìn cậu, thanh âm trầm thấp thong thả.
  • Alpha Jeon Jungkook
    Alpha Jeon Jungkook
    Trước kia là tôi không phải, từ nay về sau tôi sẽ đối tốt với em
  • Tâm Kim Taehyung giống như bị ai nhéo một cái, mũi đau xót, trước mắt nhòe đi không thấy rõ.
  • Jeon Jungkook ôm cậu vào ngực, chậm rãi lặp lại một lần nữa.
  • Alpha Jeon Jungkook
    Alpha Jeon Jungkook
    Từ nay về sau sẽ đối tốt với em
  • Thân thể Kim Taehyung run lên, cậu cắn chặt răng, cố gắng áp chế nước mắt. Cũng không biết qua bao lâu mới “Ừ” một tiếng, thanh âm cơ hồ nhẹ tới mức nghe không được.
  • Cậu không muốn tham lam, nhưng chỉ một giây này thôi.
  • Một giây này để cậu lừa gạt chính mình.
  • Lừa gạt mình một lần nguyện tin tưởng vào lời hắn nói.
14
Chương 115: Sẽ đối tốt